Đám cưới bạn em
(Sẻ Xanh) -
Hôm qua đám cưới bạn em
Họ hàng hang hốc đến xem rộn ràng
Đáng nhẽ pháo nổ đùng đoàng
Nhưng vì cấm pháo, cả làng im re
Tám giờ có 1 chiếc xe
Cắm đầy hoa hoét le te đi vào
Trẻ con bu tới ào ào
Đứa thì sờ lốp, đứa vào bóp phanh
Mẹ em la ó thất thanh:
“Tiên sư bố lũ trẻ ranh quê mùa”.
Bố em thấy thế nói đùa:
“Bà lên thành phố mới vừa mấy năm”
Trang điểm thuê hết năm trăm
Đang từ đầu ngõ xăm xăm đi vào
Gặp ai cũng toét miệng chào
Thì ra éo biết đứa nào cô dâu
Chín giờ khách khứa đã bâu
Ồn ào náo nhiệt như trâu xổng chuồng
Cô dâu trang điểm trong buồng
Một lũ gái gú dựa tường đứng xem
Mười giờ đã thấy bem bem
Xe nhà chú rể màu kem, đi vào
Chú rể đáng mặt anh hào
Cao đúng mét rưỡi, đang chào bà con
Chủ hôn đứng dậy lon ton
Quát tháo inh ỏi như còn thanh niên
Hai họ chào hỏi liên miên
Cô dê chú rẩu thì đần mặt ra
Mong sao đám cưới qua loa
Để đêm hí hí, thế là xong phim
Bao năm mỏi gối đi tìm
Giờ coi như đã chết chìm cùng nhau
Chủ hôn nói một lúc lâu
Bỗng nhiên Mic tịt (đầu dây bị chờn)
Chả biết làm cách nào hơn
Chủ hôn ngồi xuống kệ con bà mày
Bây giờ đến đoạn trao tay
Chú rể rút nhẫn mặt mày buồn thiu
Khách khứa thì líu tìu tìu
Đứa bảo 2 chỉ, đứa thì một cây
Cô dâu hỏi nhỏ: Vàng tây?
Chú rể quắc mắt: Tây thế éo nào?
Nhẫn anh mua ở Hàng Đào
Em an tâm nhớ. Thôi, vào thắp hương.
Cả 2 đứng trước hương đường
Cô dâu tranh thủ soi gương, vuốt đầu
Chú rể nét mặt âu sầu
Cắm đầu xuống vái, rất lâu, rồi chuồn
Cô dâu cũng có vẻ buồn
Nắm tay bà mẹ, lệ tuôn ầm ầm
Chú rể đóng cửa đánh rầm
Cô dâu giật thót, đâm đầu vào xe
Đến chiều đám cưới vắng hoe
Cô dâu gọi điện: Đã về đến nơi
Bố em thở hắt một hơi
Thế là cục nợ có nơi rước rồi!

“Sự tích thằng Cuội” cải biên
(Sẻ Xanh) -
Làng ngang có gã Tiều Phu
Gọi tên là Cuội ra lù khù nhưng chăm
Tính tình tẩm ngẩm tầm ngầm
Vẫn thường lên núi tìm trầm nuôi thân.
Rồi đâu bỗng có một lần
Cuội ta lếch thếch vác “cần” đi săn
Mặt thì trông rất cà lăm
Tay thì lỗ chỗ hình xăm thủa nào
Chợt nghe có tiếng lào xào
Ngẫm ngay trong bụng: “Thằng nào đây ta?”
Giật mình Cuội mới nhận ra
Thì ra bốn chú cọp ta đấy mà !
Sẵn ngay cái búa “quả cà”
Cuội ta xông tới: “Chết cha chúng mày!!!”
Cọp con một chú lăn quay
3 con còn lại xù ngay tránh đòn
Ai thương nòi giống ác ôn
“Hôm nay ta quyết đem chôn chúng mày!”
Búa quả cà, Cuội cầm tay
Đập luôn 1 phát, phạt bay hết đầu!
Một vùng cỏ dại nát nhầu
Máu văng tung toé, lâu nhâu lũ ruồi!
Bỗng nghe gầm rú vang trời
Một con cọp cái nhất thời nhào dzô!
Nhằm thẳng... háng Cuội, cọp vồ
Cuội ta hoảng vía nhảy vù lên cây
Hậm hực hụt mất trò hay
Cọp mẹ quay đít ra ngay bìa rừng
Nhìn lũ con chết, rưng rưng
Sau rồi ngoạm ít lá rừng mớm ngay
Gió hiu hiu, lá lay lay
Cọp con mở mắt, dậy ngay tức thì
Trời ơi, rõ đến lạ kì
Đuôi còn ngoe nguẩy, vừa đi vừa cười!
Cuội kia lòng dạ rối bời
“Chắc ta tích đức nên trời giúp cho”
Tặng trăm ngàn thúng xôi vò
Không bằng hé lộ một trò lang băm!
Lũ cọp bỏ đến bờ đầm
Cuội ta nhảy xuống lầm rầm, ngất ngây
Gốc gì rõ đến là hay
Cuội ta nhổ mãi, chẳng lay tí nào
Gốc cây cũng chẳng mọc cao
Thế mà rắn chắc khác nào gỗ Sinh
Nhìn đi nhìn lại giật mình
Cây thần có dáng cái đinh tròn đầu
Cuội ta ngẫm nghĩ hồi lâu
Bỗng nhiên sáng ý liền mau quay người
Làm gì hì hục một hồi
Cây thần mà gốc đã trồi lên ngay?
(Bà con cô bác có hay
Ai mà giải được câu này thưởng luôn).
*
* *
Cây thần mang vội về buôn
Tự nhiên bụng thấy buồn buồn làm sao
Thế là len lén bờ ao
Tính bài giải quyết cách nào hay hơn
Bỗng nhiên mặt nước dập dờn
Xác trương một chiếc, hết hồn Cuội ta
Co cẳng tính cách chạy xa
Nhưng làm như thế đâu là có nhân
Cuội liền bịt mũi bằng... chân
Khều khều cái xác vào gần, vớt lên
Vặt lá bỏ vô miệng liền
Xong rồi ngồi đợi phép tiên, ma gà
Cái xác cười toét ha ha
Rồi ngồi bật dậy: “Cho ta bia nào!”
Cuội ta lúc ấy thở phào
Thuốc thần có mắt, trời cao có lòng
Mặt cụ già đã hồng hồng
Xong ngồi như thể... đi đồng, trầm ngâm
Rằng: “Ta chắc chắn chẳng nhầm
Thuốc tiên là thứ con cầm trên tay
Con hãy về và trồng ngay
Hàng ngày nhớ phải tưới cây 4 lần
À, mà không tưới với phân
Nếu không mất gốc cây thần bay đi”.
*
* *
Từ ngày có được cây thần
Cuội ta nối tiếng làng gần xóm xa
Cứu chó, cứu chuột, cứu gà
Chỉ cần nhai lá thế là sống ngay
Và rồi cho đến một ngày
Máy bay chiến đấu đậu ngay trước nhà
Từ trong khoang cửa đi ra
Vợ chồng triệu phú buôn gà làng bên
Cuội ta cắp túi đi liền
Hi vọng còn có cái duyên giúp người
Cô con gái mới lìa đời
Nghe đâu chích choác hôm rồi quá tay
Rút kim ra, chết lăn quay
Bố mẹ sợ quá, bế ngay vào nhà
Thế rồi sang đón Cuội ta
Kèm theo lời hứa tặng nhà, gả con
Tưởng đâu đã phải vào hòm
Mớm dăm sọt thuốc vào mồm, tỉnh luôn
Đám cưới hoành tráng kinh hồn
Có vợ lại có hồi môn mang về
Cuội xoay ra làm chủ đề
Hàng ngày chỉ tính xem “về” bao nhiêu?
Nhà cửa giao lại vợ yêu
Chăm lo, quản lý rất nhiều nhân công.
*
* *
Một ngày nọ, trời nổi giông
Có lũ thổ phỉ nó xông vào nhà
Túm lấy vợ cuội khảo tra
Xong rồi đập chết, quẳng ra sau vườn
Móc ruột như thể móc lươn
Xác thì cứ thế nằm ườn tô hô
Cuội ta hôm ấy trúng lô
Vừa mua một chiếc Novou, phóng về
Rẽ vào ngõ, thấy vắng hoe
Chỉ có con chó le te ra mừng
Cuội ta nổi giận phừng phừng
Định túm đầu vợ đánh sưng mặt mày
Nhưng rồi chợt hiểu ra ngay
Lá thần cũng phải bó tay lần này
Cầm dao mổ bụng con cầy
Lấy ruột đắp lá, ổn ngay mới tài
Vợ thì vẫn thế hình hài
Nhưng mà tâm tính đã mai một nhiều
Từ thật thà, hóa xảo điêu
Việc dặn từ sáng, đến chiều chưa xong
Dặn “có” thì lại nói “không”
Mùa đông thì lại lông nhông ra đường
Cuội ngẫm cũng thấy đáng thương
Chỉ túm cổ dặn phải thường tưới cây
Múc ở bể nước mới xây
Chớ có tùy tiện cây bay về trời
Chồng vừa mới nói dứt lời
Ghếch chân vợ đã ra nơi “tưới” liền
Thế là cây bỗng nổi điên
Ầm ầm bật gốc thăng thiên vù vù
Cuội về nghe tiếng vợ tru
Vội túm cây quý mong thu được về
Nhưng cây sức mạnh gớm ghê
Cuội ta cũng quyết không hề buông tay
Cả 2 cứ thế bay bay
Thẳng luôn một phát tới ngay chị Hằng
Từ đó khi ngắm mặt trăng
Chúng ta thường thấy bóng thằng ku em!

Hè của cu Tí
(Sẻ Xanh) - Hè về ve lại kêu vang
Văn chương, Toán, Sử, Tí mang về nhà.
Cúi đầu Tí kính mẹ cha,
Ngoại xoa đầu Tí nói là nó ngoan,
Học hành thi cử đã khoan,
Tháng này là tháng hoàn toàn vui chơi.
Ba đi dò xét vài nơi,
Lúc về buồn vã không lời nói ra.
Phải như Tí thích bi- a.
Cà phê máy lạnh thì là có ngay.
Rất nhiều nơi có gác tay,
Kèm thêm món nhậu chua cay mặn nồng.
Bên ngoài mấy chị má hồng,
Bên trong thấp thoáng mấy ông râu xồm,
Trẻ con nhắm mắt nhậm mồm đi qua.
Hay là chở Tí đi xa,
Đến “Qua- tơ Pạc” mới là chỗ vui.
Nhưng mà mắc quá con ui,
Ước gì tìm được chỗ chui không phiền,
Hè con coi “Gió qua miền...” cho xong”.
“Con ơi con bé lòng tong,
Chuyện Sidda ấy con mong điều chi,
Xe đây con cứ đạp đi lòng vòng.
Con kìa khách sạn trăm phòng,
Trường con sao giống bà còn đứng lên.
Hãy troing siêu thị đang lên,
Đồ chơi trong đó không nên cầm vào.
Rất nhiều món súng, gươm, đao,
Xe tăng, tên lửa thứ nào cũng ghê.
Hình như cả thuốc gây mê,
Dùi cui chích điện sợt tê cả người.
Thôi con đừng sợ bạn cười,
Chớ nên chọc phá, chớ luời tắm mưa.
Chớ vào rạp lúc ban trưa,
Tối đen kinh lắm, đụng bừa người ta.
Đói ăn cơm nguội với ba,
Đừng xơi bậy bạ để mà bụng đau.
Nhà mình ít thịt nhiều rau,
Hè này đoàn kết giúp nhau qua ngày.
Hay là chơi mấy trò này,
Vừa vui vừa bổ, tuy mày không quen...
Sáng đi bộ với Đầm Sen,
Không cần mua vé, chạy ven hàng rào.
Lâu lâu nghển cổ ngó vào,
Thấy con vịt nước thế nào cũng vui.
Chiều thì qua chỗ bê thui,
Cầm theo quyển sách tới lui xem hàng.
Thế là kiến thức mở mang,
Hiểu lòng con vật nó mang cái gì.
Tớ càng chả khó khăn chi,
Mở trang quảng cáo thì mình đoán xem.
Bờ- ra- din với Ác- hen,
Đội nào sắp tới sẽ đem cúp về.
Rônando tuổi con dê
Hay là con chuột, ba thề biết ngay.
Điền vào tờ phiếu rủi may,
Thình lình trúng giải thì hay quá chừng!
Thể thao con thích ba mừng,
Nhưng trên hè phố con đừng đá banh.
Ra công viên bãi cỏ xanh,
Cũng đừng đá bởi có anh có nàng.
Ngồi trên ghế đá sơn vàng,
Trẻ con trông thấy rõ ràng không nên.
Hãy về mở tivi lên,
Nhìn Bao Công nọc mấy tên chém đầu.
Hoặc xem thuốc trị gầu,
Thứ nào nhúng nước cũng ngầu bọt ra.
- Buồn coi quảng cáo Cô la,
Ăn, ngủ, thức dậy thế là uống ngay.
Chương trình ca nhạc cũng hay,
“Cô đơn” mới lại “yêu này xót xa”.
Khiến cho vài trẻ em ta,
Nhìn ai cũng hiểu đấy là Sở Khanh.
Thẫn thờ ngồi gốc cây chanh,
Chờ phim con chuột nó canh con mèo.
Tí ơi, ba má còn nghèo,
Hay là con rủ bạn Tèo sang đây.
Mướn về cuốn truyện tranh dày,
Mỗi trang mỗi số tràn đầy siêu nhân.
Ông thì có đấm ngàn cân,
Ông thì phun lửa mỗi lần nói ra.
Siêu sư, Siêu phụ, Siêu ma,
Phải coi cho kỹ mới là siêu con.
Hoặc là hai đứa bon bon,
Ra tìm mớ ảnh bán xin vỉa hè.
Minh tinh tài tử lập lòe,
Mua lấy dăm tấm mà khoe đồng bào.
Rằng mình thẩm mỹ rất cao,
Anh kia mới bỏ chị nào biết ngay.
Ba ơi, ba dạy rất hay,
Nhưng mà con có kẻ này tuyệt hơn.
Ra trạm y tế xin đơn,
Thưa với bác sĩ, có cơn đau... hè.
Mua loại thuốc ngủ kẹo me,
Chừng dăm ba ký phóng xe mang về.
Con làm một bữa no nê,
Thế là ngủ thiếp, nằm mê tuyệt vời.
Đến đâu cũng có vui chơi,
Gặp tiên, gặp bụt gặp nơi đáng vào.
Khi mà con tỉnh chiêm bao,
Thì hè vừa hết, con nhào học ngay!
Văn chương, Toán, Sử, Tí mang về nhà.
Cúi đầu Tí kính mẹ cha,
Ngoại xoa đầu Tí nói là nó ngoan,
Học hành thi cử đã khoan,
Tháng này là tháng hoàn toàn vui chơi.
Ba đi dò xét vài nơi,
Lúc về buồn vã không lời nói ra.
Phải như Tí thích bi- a.
Cà phê máy lạnh thì là có ngay.
Rất nhiều nơi có gác tay,
Kèm thêm món nhậu chua cay mặn nồng.
Bên ngoài mấy chị má hồng,
Bên trong thấp thoáng mấy ông râu xồm,
Trẻ con nhắm mắt nhậm mồm đi qua.
Hay là chở Tí đi xa,
Đến “Qua- tơ Pạc” mới là chỗ vui.
Nhưng mà mắc quá con ui,
Ước gì tìm được chỗ chui không phiền,
Hè con coi “Gió qua miền...” cho xong”.
“Con ơi con bé lòng tong,
Chuyện Sidda ấy con mong điều chi,
Xe đây con cứ đạp đi lòng vòng.
Con kìa khách sạn trăm phòng,
Trường con sao giống bà còn đứng lên.
Hãy troing siêu thị đang lên,
Đồ chơi trong đó không nên cầm vào.
Rất nhiều món súng, gươm, đao,
Xe tăng, tên lửa thứ nào cũng ghê.
Hình như cả thuốc gây mê,
Dùi cui chích điện sợt tê cả người.
Thôi con đừng sợ bạn cười,
Chớ nên chọc phá, chớ luời tắm mưa.
Chớ vào rạp lúc ban trưa,
Tối đen kinh lắm, đụng bừa người ta.
Đói ăn cơm nguội với ba,
Đừng xơi bậy bạ để mà bụng đau.
Nhà mình ít thịt nhiều rau,
Hè này đoàn kết giúp nhau qua ngày.
Hay là chơi mấy trò này,
Vừa vui vừa bổ, tuy mày không quen...
Sáng đi bộ với Đầm Sen,
Không cần mua vé, chạy ven hàng rào.
Lâu lâu nghển cổ ngó vào,
Thấy con vịt nước thế nào cũng vui.
Chiều thì qua chỗ bê thui,
Cầm theo quyển sách tới lui xem hàng.
Thế là kiến thức mở mang,
Hiểu lòng con vật nó mang cái gì.
Tớ càng chả khó khăn chi,
Mở trang quảng cáo thì mình đoán xem.
Bờ- ra- din với Ác- hen,
Đội nào sắp tới sẽ đem cúp về.
Rônando tuổi con dê
Hay là con chuột, ba thề biết ngay.
Điền vào tờ phiếu rủi may,
Thình lình trúng giải thì hay quá chừng!
Thể thao con thích ba mừng,
Nhưng trên hè phố con đừng đá banh.
Ra công viên bãi cỏ xanh,
Cũng đừng đá bởi có anh có nàng.
Ngồi trên ghế đá sơn vàng,
Trẻ con trông thấy rõ ràng không nên.
Hãy về mở tivi lên,
Nhìn Bao Công nọc mấy tên chém đầu.
Hoặc xem thuốc trị gầu,
Thứ nào nhúng nước cũng ngầu bọt ra.
- Buồn coi quảng cáo Cô la,
Ăn, ngủ, thức dậy thế là uống ngay.
Chương trình ca nhạc cũng hay,
“Cô đơn” mới lại “yêu này xót xa”.
Khiến cho vài trẻ em ta,
Nhìn ai cũng hiểu đấy là Sở Khanh.
Thẫn thờ ngồi gốc cây chanh,
Chờ phim con chuột nó canh con mèo.
Tí ơi, ba má còn nghèo,
Hay là con rủ bạn Tèo sang đây.
Mướn về cuốn truyện tranh dày,
Mỗi trang mỗi số tràn đầy siêu nhân.
Ông thì có đấm ngàn cân,
Ông thì phun lửa mỗi lần nói ra.
Siêu sư, Siêu phụ, Siêu ma,
Phải coi cho kỹ mới là siêu con.
Hoặc là hai đứa bon bon,
Ra tìm mớ ảnh bán xin vỉa hè.
Minh tinh tài tử lập lòe,
Mua lấy dăm tấm mà khoe đồng bào.
Rằng mình thẩm mỹ rất cao,
Anh kia mới bỏ chị nào biết ngay.
Ba ơi, ba dạy rất hay,
Nhưng mà con có kẻ này tuyệt hơn.
Ra trạm y tế xin đơn,
Thưa với bác sĩ, có cơn đau... hè.
Mua loại thuốc ngủ kẹo me,
Chừng dăm ba ký phóng xe mang về.
Con làm một bữa no nê,
Thế là ngủ thiếp, nằm mê tuyệt vời.
Đến đâu cũng có vui chơi,
Gặp tiên, gặp bụt gặp nơi đáng vào.
Khi mà con tỉnh chiêm bao,
Thì hè vừa hết, con nhào học ngay!
