Khởi tố ông Trần Xuân Giá
(Sẻ Xanh) - Chiều 27/9, Cơ quan Cảnh sát điều tra -
Bộ Công an đã công bố quyết định khởi tố 4 người, gồm: ông Trần Xuân
Giá - nguyên Chủ tịch HĐQT Ngân hàng ACB cùng 3 ông Lê Vũ Kỳ, Trịnh Kim
Quang và Phạm Trung Cang là các nguyên Phó Chủ tịch HĐQT Ngân hàng ACB.
Các ông Trần Xuân Giá, Lê Vũ Kỳ, Trịnh Kim Quang, Phạm Trung Cang
đều bị khởi tố về tội Cố ý làm trái quy định của Nhà nước gây hậu quả
nghiêm trọng theo Điều 165 Bộ Luật Hình sự.
Tuy nhiên, theo Cơ quan điều tra, xét thấy các ông Trần Xuân Giá, Lê
Vũ Kỳ, Trịnh Kim Quang, Phạm Trung Cang có nhân thân tốt, có thái độ
khai báo thành khẩn, tích cực hợp tác với Cơ quan điều tra, có nơi cư
trú rõ ràng và xét mức độ hành vi vi phạm, Cơ quan điều tra đã thống
nhất với Viện KSND áp dụng biện pháp cấm rời khỏi nơi cư trú và cho tại
ngoại.
4 cá nhân nêu trên bị khởi tối vì liên quan tới vụ án Huỳnh Thị Huyền
Thư và đồng bọn lừa đảo chiếm đoạt tài sản xảy ra tại TPHCM và TP Hà
Nội.
Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đang thụ lý điều tra vụ án Huỳnh
Thị Huyền Như và đồng bọn lừa đảo chiếm đoạt tài sản xảy ra tại TPHCM
và TP Hà Nội theo quyết định khởi tố vụ án hình sự số: 04/C46 (P10) ngày
28/9/2011.
Quá trình điều tra vụ án đến nay đã có căn cứ xác định Huỳnh thị
Huyền Như đã có hành vi lừa đảo chiếm đoạt của Ngân hàng ACB số tiền
718,908 tỉ đồng.
Ông Trần Xuân Giá sinh năm
1939 tại Thừa Thiên - Huế, tốt nghiệp cử nhân kinh tế, có bằng Tiến sỹ
kinh tế tại Liên Xô cũ. Từ 1966, là giảng viên tại Đại học Kinh tế quốc
dân Hà Nội.
Từ 1981, ông làm Phó chủ
nhiệm Ủy ban Vật giá Nhà nước (hàm thứ trưởng); từ 1989, làm Chủ nhiệm
Văn phòng Hội đồng Bộ trưởng (nay là Văn phòng Chính phủ); từ 1992, Phó
chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch Nhà nước (nay là Bộ KH-ĐT); từ 1996, Bộ trưởng
Bộ KH-ĐT.
Từ năm 2003, ông Giá làm
Trưởng Ban Nghiên cứu của Thủ tướng về đổi mới chính sách kinh tế - xã
hội và hành chính. Sau khi nghỉ hưu, từ tháng 11/2006, ông làm cố vấn
HĐQT Ngân hàng ACB, đến tháng 3/2008, làm Chủ tịch HĐQT.
|
Theo N.Quyết

Câu chuyện về “ông vua không ngai” độc nhất Hà thành
(Sẻ Xanh) - Đầu thập kỉ 80, 90 nhắc tới cái tên Vũ Tá Hùng, những người sành sỏi trong các thú chơi văn hoá ở Hà thành không ai là không biết. Chơi đồ cổ, chơi xe cổ, âm thanh, cây cảnh..., ông còn được gọi với cái tên thân mật "vua cá".
Thú chơi cũng là một cách học ở đời
Vốn quen với hình ảnh ông đội mũ bê rê, đi xe cổ, trên tay cầm điếu xì gà, Vũ Tá Hùng gợi lại cho tôi hình ảnh một người đàn ông trí thức đầu thế kỉ. Nhiều lần gặp gỡ ông ở những dịp khác nhau, lần nào gặp ông cũng để lại những ấn tượng đặc biệt. Giữa ngược xuôi của cuộc sống đô thị hiện đại, ông vẫn giữ được cái "cốt chuẩn" của người Hà Nội.
Sinh ra trong một gia đình trâm anh ở đất Hà thành, cha và ông nội đều là những người chơi đồ cổ có tiếng trong giới, từ nhỏ Vũ Tá Hùng đã có niềm đam mê với những gì thuộc về văn hoá chơi của người đất đế đô. Căn nhà của gia đình ông rộng tới 500 - 600m tọa lạc giữa trung tâm thành phố, gia tài có đến hàng ngàn đồng bạc Đông Dương. Trong khi các bạn cùng trang lứa mải mê với những trò đánh khăng, đánh đáo thì cậu bé Hùng lại mải mê với những cuốn sách, những bài học xung quanh việc thẩm định giá trị một món đồ. "Chữ, tranh, sành, sứ", để hiểu được 4 thứ quý trong thú chơi này không phải đơn giản, bắt buộc phải học và có kinh nghiệm thực tiễn. Những năm 1962 - 1963, trước thời điểm Mỹ đánh phá miền Bắc, Vũ Tá Hùng còn là một cậu bé quàng khăn đỏ, có lần đi ngang qua khu phố bán đồ cổ ở Hàng Bồ, thấy có chiếc bát nhà Minh đẹp quá, cậu dốc hết tiền quà trong túi dành dụm được mua về chỉ vì thích với giá 10 đồng. Đến khi có người bạn của bố đến chơi, nhìn thấy chiếc bát và "gạ" trả tới 100 đồng, cậu thẳng thừng không bán mà nhất nhất phải đợi con số lên tới 1.000 đồng mới ưng thuận!
Lớn lên đúng thời điểm chiến tranh ác liệt, ông Hùng nhập ngũ. Đơn vị giao thông vận tải 18 của ông đi vào những cung đường lửa đạn nhất. Những năm tháng chiến tranh này càng có ý nghĩa hơn khi ông được đến, được tiếp xúc với nhiều con người mà đằng sau vẻ bình dị của họ là cả một kho tàng am hiểu tri thức văn hoá sâu sắc.
Chiến tranh kết thúc, trở lại với cuộc sống của một người dân bình thường nhưng vốn "ương", ông không vào làm ở cơ quan nhà nước nào mà bung ra làm kinh tế tư nhân. Năm 1979, cuộc đời Vũ Tá Hùng xảy ra bước ngoặt lớn. Tình hình chính trị có nhiều thay đổi, những người Hoa ở Việt Nam buộc phải trở về nước. Vốn là nguồn cung cấp cá chủ yếu cho các địa phương ở Hà Nội lúc bấy giờ, biến cố này đã tạo nên một sự hẫng hụt lớn đối với những người chơi. Làng Yên Phụ vốn là một làng có truyền thống nuôi cá cảnh, nhưng bản thân làng lại không chủ động được những nguồn giống cá hiếm. Thời gian gia đình còn ở Nguyễn Trường Tộ, ông Hùng cũng đã thường xuyên lui tới làng Yên Phụ và cũng có sự quan tâm tới cá cảnh. Đến thời điểm lúc bấy giờ, nhân chuyện đưa hai cậu con trai 7-8 tuổi của mình đi mua cá, thấy nguồn cá nghèo nàn quá, ông suy nghĩ và quyết tâm bắt tay khôi phục lại. Trước hết, chỉ là để phục vụ cho niềm đam mê với cá của hai cậu con trai, về sau càng làm, ông càng thấy ham. Thấy cái bể cá cảnh của người Hà Nội lúc bấy giờ chỉ đơn giản là bể có đế xi măng nho nhỏ, bể kính làm bằng khung sắt, bé và hạn chế, dễ nứt vỡ, mùa đông để giữ ấm cho cá thậm chí còn phải rọi bóng đèn cả ngày, ông tìm xuống tận Hải Phòng để đặt những người đi tàu viễn dương mua về những linh kiện cần thiết. Sau đó, ông tự mày mò, chế ra các máy sấy tự ngắt từ thiết bị trong phòng tráng rửa ảnh, để vào bể cá, rồi sắm tiếp các máy bơm ô xi. Sau cùng, ông sang Trung Quốc, đến những vùng chuyên cá cảnh để lựa giống và học tập kinh nghiệm. Căn nhà ở ngõ Phất Lộc được ông biến thành nơi chuyên sản xuất cá giống. Đến lúc này, dân làng Yên Phụ lại tìm đến và nhập cá của ông về. Vừa bán, vừa chuyển giao công nghệ nuôi, ông không có khái niệm về "độc quyền". Không những thế còn khuyến khích các nơi mở cửa hàng, cấp đồ, cấp linh kiện cho họ.
Không ngại hai chữ "độc quyền"
Còn nhớ, ngày ấy mỗi lần nhập cá về, đi đường xa, trong mỗi thùng cá thường chỉ bơm ô xi đủ cho 48 tiếng, nhưng có khi về đến Việt Nam phải mất tới 50 tiếng đồng hồ. Để cá đỡ mệt và hấp thụ tốt trong môi trường mới, ông thả vào một nhúm muối để khi muối tan làm vỡ các phần tử ô xi trong nước. Vì vậy, khách đến lúc nào cũng thấy trong gian dưỡng cá của ông một lọ muối. Vì ngại, những người bán cá cho rằng đó là một trong những bí quyết để cá của ông luôn tốt hơn ở các nơi, đến lượt mình, họ lại rỉ tai khách hàng thỉnh thoảng thả một ít muối vào bể cá, không ngờ lại phản tác dụng và có hại cho sự phát triển lâu dài. Ông Hùng thấy, chỉ cười, không quên chỉ ra cái "sai vụng" của họ.
Bí quyết của ông là con vật cũng như người, mỗi loài cần có một chế độ dinh dưỡng và chăm sóc riêng, cũng có khi phải bồi bổ thêm hoặc điều chỉnh hợp lý, khi cần thì cho thêm bữa…, tuy phải nhập nguồn thức ăn từ chính làng Yên Phụ nhưng cá của ông bao giờ cũng phát triển tốt hơn.
Công việc làm ăn ngày càng thuận lợi, nguồn cá của ông phát triển và phân phối đi khắp nơi, từ Hà Nội, Sài Gòn, Huế, thậm chí cả những nơi gần nguồn giống Trung Quốc như Hải Phòng, Quảng Ninh vẫn phải phụ thuộc vào nguồn cá của "ông vua không ngai" này.
Sài Gòn vốn là đất của những vựa cá lớn, ở Nhà Bè, có những gia đình có diện tích nuôi lớn tương đương với cả làng Yên Phụ thì tiếng tăm của Hùng Cá không vì thế mà bị giảm nhẹ. Anh em khắp trong Nam ngoài Bắc đều nể cái tiếng của ông. Mỗi lần vào chơi, đến gia đình nào cứ giới thiệu là Hùng Cá thì được quý lắm, những con cá tai tượng cả trăm nghìn đến triệu đồng một đôi, người ta cũng không ngần ngại vớt lên thiết đãi. Hầu như suốt mười mấy năm trời, ông không gặp phải sự cạnh tranh nào.
Về sau, ông chuyển sang làm cây, mở khách sạn, nhà hàng, uy tín càng được nâng cao. Những chuyên gia nước ngoài khi đến Việt Nam đều muốn đến "thỉnh" ông vua sinh vật cảnh này. Đến năm 1994, Ban khoa giáo Trung ương thuộc Đài truyền hình Việt Nam đã dành hẳn 36 phút thời lượng để dành cho chương trình nói về ông. Tiếp đó trong phim tài liệu về làng Yên Phụ, ông cũng được nhắc đến như một người cầm chầu. Triển lãm đầu tiên ở Vân Hồ (1994) về 150 loài cá cảnh và cây của ông được giới chuyên môn đánh giá cao.
Giàu có, uy tín và thêm cái nghĩa ăn ở với bạn bè, Hùng Cá trở thành một địa điểm giao lưu của anh em khắp trong và ngoài nước. Hồi ấy, ông có mở một khu sinh thái nhà sàn rộng đến nghìn mét vuông ở Điện Biên Phủ, gần khu vực Lăng. Cứ mỗi khi hội họp xong, các vị lãnh đạo Trung ương, Chính phủ lại tìm sang khu nhà sàn của ông để có không gian đàm đạo sau những phút căng thẳng.
Vật đổi sao dời, đến cuối những năm 90, kinh tế khó khăn thì cũng là lúc Hùng Cá gặp vận hạn. Việc làm ăn của ông gặp nhiều trắc trở cùng lúc vợ ốm, con đau, ông mới lùi về sau để vun vén lại hạnh phúc gia đình.
"Quên" cả hẹn với Thủ tướng Võ Văn Kiệt vì… cây
Cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt lúc bấy giờ cũng là một người yêu cây, mến cái chí tang bồng và cũng rất "khái" của Hùng Cá, con người chỉ chuyên chí làm ăn chứ chưa từng nghĩ tới chuyện làm chính trị hay lợi dụng quan hệ chính trị để làm ăn bao giờ. Thậm chí, khi có thông tin về một loài cây quý ở tỉnh, Hùng Cá cũng bỏ lỡ cả cuộc hẹn với cụ (Cố Thủ tướng - PV), cụ không trách mà chỉ cười cho qua.
Trầm Ngải

Ai sẽ là ông chủ tiếp theo của Nhà Trắng?
(Sẻ Xanh)
– Nhiều nhà phân tích cho rằng, thay đổi ông chủ Nhà trắng không khác
gì việc đại công ty “British Petroleum” thay người phát ngôn, trong khi
vẫn giữ nguyên ban Giám đốc, các chương trình và mục tiêu của tập đoàn.
Sau các cuộc Đại hội toàn quốc những ngày qua của đảng Dân chủ và Cộng hòa, cử tri Mỹ còn hai tháng nữa để lựa chọn.
Tổng thống Mỹ Barack Obama đã thực hiện chiến dịch tranh cử kéo dài 3
ngày cuối tuần trước, sau khi chấp nhận đề cử ứng viên tổng thống của
đảng Dân chủ. Cả ông Obama và ông Romney đều dành những ngày cuối tuần
để đi vận động ở Iowa và New Hampshire, hai bang quan trọng trong cuộc
bầu cử diễn ra vào tháng 11 tới.
Ông Obama nói với các cổ động viên tại Đại hội toàn quốc của đảng Dân
chủ rằng, “họ đang đứng trước sự lựa chọn rõ ràng nhất trong thế hệ
qua, một sự lựa chọn giữa hai con đường khác nhau cho nước Mỹ”. Ông kêu
gọi người Mỹ ủng hộ các mục tiêu của ông về sản xuất, năng lượng, giáo
dục, an ninh quốc gia, giảm thâm hụt, và tái xây dựng nền kinh tế trên
một nền tảng mạnh mẽ hơn.
Nền chính trị-kinh tế Mỹ
Cuộc tổng tuyển cử tại Mỹ vào ngày 7/11 tới đây sẽ quyết định ba loại
ghế: i) Tổng thống (đứng đầu Hành pháp); ii) Tất cả 435 Dân biểu Hạ
viện và iii) Khoảng một phần ba của 100 Nghị sĩ Thượng viện (Lập pháp).
Kể từ ngày 20/1 sang năm, Ban lãnh đạo mới sẽ phải xử lý nhiều hồ sơ
kinh tế, nổi lên là nạn bội chi ngân sách và thất nghiệp quá cao sau bốn
năm phục hồi trong sự èo uột chưa từng thấy từ 80 năm nay.
Tuy nhiên, giới phân tích kêu gọi sự dè dặt khi dư luận kể công hay
gán tội cho tổng thống đương nhiệm về các hồ sơ kinh tế mà ông ta thực
ra không có toàn quyền. Vấn đề nên chú ý là cuộc bầu cử Quốc hội để xem
hai chính đảng sẽ giải quyết ra sao các vấn nạn kinh tế-xã hội Mỹ là
lĩnh vực Lập pháp có quyền lớn.
Hình ảnh thường được đưa ra là đảng Cộng hòa chú trọng đến tăng
trưởng kinh tế và chất hàng lên cỗ xe thịnh vượng, còn đảng Dân chủ thì
quan tâm đến công bằng xã hội nên muốn dỡ hàng hoá trên xe xuống để phân
phát cho mọi người. Cử tri Mỹ đã có lúc bầu cho đảng này hay đảng kia
tùy theo hoàn cảnh kinh tế-xã hội từng giai đoạn. Vấn đề hiện nay là cỗ
xe thịnh vượng của nước Mỹ bắt đầu cạn dần và tuột dốc vì nợ nần.
Ngoài ra, từ thời lập quốc, chính trường Mỹ từng tồn tại hai xu hướng ngược nhau. Một là muốn thu hẹp vai trò của chính quyền trung ương và phân quyền cho các tiểu bang. Hai là muốn có nhà nước mạnh để gánh vác thêm một số trách nhiệm.
Tiêu biểu cho hai xu hướng ấy là hai nhân vật thuộc hàng “quốc phụ”, đồng tác giả của bản Hiến pháp nổi tiếng và từng có mặt trong nội các đầu tiên thời George Washington. Đó là Thomas Jefferson và Alexander Hamilton. Jefferson là ngoại trưởng đầu tiên của Mỹ sau là tổng thống thứ ba đã đề cao quyền tự do mậu dịch, nghi ngờ các tài phiệt và muốn thu hẹp vai trò của chính quyền liên bang. Hamilton là bộ trưởng tài chính đầu tiên, chủ trương tăng cường vai trò can thiệp của nhà nước về kinh tế-tài chính và ủng hộ chế độ bảo hộ mậu dịch. Tuy nhiên, hai xu hướng này vẫn thỏa hiệp và tồn tại song hành cho đến ngày nay. Và quan điểm của hai chính đảng phần nào phản ảnh hai triết lý kinh tế-chính trị vĩ mô này của Mỹ.
Cuộc đua giữa Obama và Romney
Trong phát biểu chấp nhận đề cử từ tuần trước, ông Romney ủng hộ mô hình “tiểu chính phủ”, chủ trương thu hẹp vai trò chính phủ liên bang. Ông này quảng bá cho chính sách thúc đẩy kinh tế bằng hoàng loạt chương trình cắt giảm thuế và nới lỏng các quy định quản lý. Ông cũng chủ trương cắt giảm mạnh chi tiêu liên bang, trong đó có các chương trình an sinh xã hội. Ứng viên Romney cam kết sẽ làm cho nước Mỹ có thể tự cung ứng nhu cầu năng lượng, mở rộng thương mại và tạo thêm 12 triệu việc làm thông qua hỗ trợ cho các doanh nghiệp vừa và nhỏ. Ông chủ trương giảm thâm hụt ngân sách khổng lồ, nhưng phản đối cắt giảm ngân sách quốc phòng và từ bỏ việc cải cách hệ thống chăm sóc sức khỏe của ông Obama.
Trong quan điểm của mình, ông Obama ngược lại không coi chi tiêu quốc phòng là “vùng cấm địa” không thể đụng chạm tới khi cắt giảm các khoản chi nhằm vực dậy tài chính của chính phủ. Ông Obama cũng đã từng đánh cuộc rằng chính phủ sẽ không cắt giảm chi tiêu của liên bang giành cho tầng lớp nghèo khó, bao gồm những người có thu nhập thấp và những người cao tuổi. Đương kim tổng thống chủ trương sẽ điều chỉnh khoảng cách thu nhập giữa các thành phần trong xã hội. Tuy nhiên, hơn 60% cử tri hiện nay tin rằng nước Mỹ đang đi sai đường. Tỉ lệ ủng hộ ông Obama ở dưới mức 50%; khoảng hai phần ba số cử tri không ấn tượng bởi cách ông Obama xử lý kinh tế. Kiệt sức bởi những khó khăn trong công việc, nhà đại cải cách Obama trở nên thận trọng với nhóm cố vấn bao quanh. Để có thể ở lại Nhà trắng thêm bốn năm, Barack Obama một lần nữa sẽ phải làm nên lịch sử!
Các cuộc điều tra dư luận gần đây cho thấy, hai ứng viên Obama và Romey “đeo bám nhau” khá quyết liệt. Ba cuộc tranh luận trong tháng Mười tới đây giữa hai ứng viên sẽ là những cơ hội quan trọng để quyết định thành bại trong các vòng đua nước rút. Giới quan sát trong nước Mỹ và trên thế giới hy vọng sẽ được chứng kiến những cuộc tranh luận thẳng thắn giữa ông Obama và ông Romney về các vấn đề kinh tế, ngoại giao và chính sách quốc phòng. Dù sao mặc lòng, những chính sách lớn của cả hai ông đều xuất phát từ những gì mà các cơ quan vốn do những tập đoàn công nghiệp-tài chính trên toàn nước Mỹ tài trợ. Chính sách của các tổng thổng, nói cho cùng, không phải do cá nhân các ông ngồi ở Phòng Bầu dục nghĩ ra, mà chủ yếu là do các thinktank đã từng hướng dẫn các tổng thống tiền nhiệm, như Hội đồng Quan hệ Đối ngoại, RAND Corporation, Viện Brookings, Nhóm Nghiên cứu cứu Khủng hoảng (ICG)… đề xuất.
Hải Đăng

Chúc thọ Đại tướng Võ Nguyên Giáp
(Sẻ Xanh) - Ngày 24-8, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã đến Quân y viện 108, nơi Đại tướng Võ Nguyên Giáp đang dưỡng bệnh, để chúc thọ vị đại tướng 102 tuổi (25-8-1911 - 25-8-2012), người đảng viên trung kiên, người lính già anh dũng của dân tộc, tin từ văn phòng Đại tướng Võ Nguyên Giáp cho biết.
Cùng ngày, Bộ trưởng - Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Vũ Đức Đam được sự ủy nhiệm của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã đến Quân y viện 108 thăm và chúc mừng đại tướng.
Trong suốt tuần qua, hàng chục đoàn cán bộ, chiến sĩ, cựu chiến binh đã đến nhà riêng của đại tướng để chúc mừng đại thọ vị tướng yêu quý của mình.
* “Đại tướng Võ Nguyên Giáp và cựu chiến binh” là tên triển lãm ảnh tổ chức nhân sinh nhật Đại tướng Võ Nguyên Giáp tròn 102 tuổi tại nhà triển lãm 93 Đinh Tiên Hoàng, Hà Nội. 102 bức ảnh về những khoảnh khắc đáng nhớ của đại tướng và các cựu chiến binh là một phần trong số tài sản ảnh của nhiếp ảnh gia - cũng là một người lính - trung tá Nguyễn Trọng Nghị. Tính ra, nhiếp ảnh gia Nguyễn Trọng Nghị đã có 15 năm chụp ảnh Đại tướng Võ Nguyên Giáp.
* Sáng nay 25-8 tại Bảo tàng Cách mạng VN, Hội Khoa học lịch sử tổ chức cuộc tọa đàm về Đại tướng Võ Nguyên Giáp với những đóng góp trong lịch sử quân sự VN và những giá trị nhân văn trong đường lối quân sự của ông.
Thu Hà, Hà Dương

Đại tướng Võ Nguyên Giáp 102 mùa xuân cuộc đời
(Sẻ Xanh) - Triển lãm ảnh "Ðại tướng Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp - huyền thoại giữa đời thường" đang diễn ra tại Nhà triển lãm 92 Lê Thánh Tôn (Q.1, TP.HCM) và kéo dài đến ngày 28-8.
Trong thời gian nghỉ dưỡng tại Vũng Tàu, sáng sáng Đại tướng đi bộ rèn luyện thân thể, nâng cao sức khỏe |
Trong dịp nghỉ dưỡng tại Vũng Tàu, anh Lê Sự, thợ cắt
tóc ở địa phương, đã đến số nhà 11 Phan Đình Phùng để cắt tóc cho Đại
tướng (1996)
|
Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đại tướng Võ Nguyên Giáp |
Thượng tá, họa sĩ, thương binh khiếm thị Lê Duy Ứng đang vẽ chân dung Đại tướng (1993) |
Đại tướng trên một chuyến bay quân sự đến thăm cán bộ và nhân dân huyện Bắc Sơn (tỉnh Lạng Sơn) năm 1994 |
Đại tướng tắm biển tại Vũng Tàu (năm 1996) |
Đại tướng đang ngồi chờ tàu ở ga Giơnevơ như bao hành khách khác để đến Zurich (ngày 21-9-1996)
|
Đại tướng Võ Nguyên Giáp tiếp cựu bộ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ Robert McNamara tại nhà khách Chính phủ, Hà Nội (23-6-1997)
|
Tại cuộc mittinh kỷ niệm 50 năm chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ của cựu chiến binh thủ đô Hà Nội, Đại tướng bồi hồi xúc động khi nhắc đến các anh hùng liệt sĩ đã hi sinh vì nền độc lập tự do của Tổ quốc |
Ngày 18-4-2004, nhân dân Mường Phăng nhiệt liệt đón chào Đại tướng về thăm chiến trường xưa |
Đại tướng Võ Nguyên Giáp và phu nhân - giáo sư Đặng Bích Hà (năm 1996) |

Triển lãm ảnh Đại tướng Võ Nguyên Giáp
(Sẻ Xanh) - Ngày 30-12, triển lãm ảnh Đại tướng Võ Nguyên Giáp do Bộ Thông tin - truyền thông, Sở Thông tin - truyền thông, Sở Văn hóa - thể thao và du lịch tỉnh Quảng Bình tổ chức đã khai mạc tại Bảo tàng Quảng Bình.
Gần 200 bức ảnh khổ lớn tại triển lãm được in từ cuốn sách ảnh Đại tướng tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp phần nào khái quát chặng đường tham gia cách mạng và đời thường của đại tướng.
Với tấm lòng kính yêu vị đại tướng là người con của quê hương mình, ngoài các cựu binh còn có rất đông các bạn trẻ háo hức xem ảnh từ khi triển lãm chưa tới giờ khai mạc.
Triển lãm kéo dài đến hết ngày 5-1-2012.
L.Giang
